Chả biết khi nao giấc mộng lành
Cuộc tình giống sợi chỉ mong manh
Rồi tơ vương mãi lòng như cắt
Mà nói chia ly dạ chẳng đành
Nỗi nhớ hanh hao chờ để rụng
Yêu gầy đỏng đảnh vẫn còn xanh
Trăng khuya vằng vặc bên đồi vắng
Soi tỏ đêm buồn thức suốt canh .
-111