Thuở ấy mùa Thu mãi đợi chờ
Vậy mà chiếc lá vẫn ngây thơ
Trên cành gió rủ luôn xao động
Dưới gốc chiều buồn đến ngẩn ngơ
Giọt nắng bâng khuâng nghe rất lạ
màn sương lạnh giá lại không ngờ
Sầu kia chẳng hứa bao giờ rụng
Để úa khô vàng phải vẩn vơ….!
-104