Sương cài, lạnh lẽo cái màn nhung
Vắng vẻ chiều hôm, mộng vỡ trùng
Lặng lẽ bên thềm, nương mấy chén
Mơ màng chỗ cửa ngó mành chung
Ngồi nghe gió động, buồn duyên lỡ
Đứng gợi hồn vây, khoả ngõ phùng
Hẹn cũng nhoè, ân tình khắc khoải
Tâm sầu quạnh quẽ cả hoàng cung
