Người đi biệt xứ đã an bài
Bởi chỗ xa, lòng đặng nhớ ai
Lá rụng hoa tàn, ôm ngõ tủi
Màu tan, ngọc vỡ, trớ bi hài
Thu sầu trước cửa gàn mi lệ
Hạ xới chân thềm, giữ kẻ lai
Vắng vẻ từ đây dòng họ võ
Trầu xưa để héo dạ then cài
Bởi chỗ xa, lòng đặng nhớ ai
Lá rụng hoa tàn, ôm ngõ tủi
Màu tan, ngọc vỡ, trớ bi hài
Thu sầu trước cửa gàn mi lệ
Hạ xới chân thềm, giữ kẻ lai
Vắng vẻ từ đây dòng họ võ
Trầu xưa để héo dạ then cài