Mất hết công danh chẳng chịu chừa
Hàn tần thượng huý đoản đành đưa
Lừa anh, dối chị, thành thê thảm
Phản chú, ràng cô, bước bộn bừa
Cựa độc đừng mong, thay thể thức
Tâm nhờn chớ nghĩ muốn mây mưa
Nghe qua giọng điệu, thầm than thở
Ngẫm ngợi nhiều phen vận vẫn vừa
(Vĩ tam thanh)