Thiền chẳng phải ngồi kiếm vận Thơ
Nào đâu háo cảm chuyện không ngờ
Nhằm đem tâm thoát miền vọng tưởng
Để dẫn ý rời cảnh mộng mơ
Vẻ đẹp nơi mình hành thấy tỏ
Điều hay chỗ khách luận trông mờ
Mai chiều những mãi tranh sai đúng
Nỗi khổ thường theo đến mỗi giờ
Họa cùng Bạn cho vui thôi, khó tìm nguyên vận.