Xa rồi ảo mộng gió vờn mây
Phố bỗng rào giăng kỷ niệm gầy
Bến cũ thuyền đi rười rượi gửi
Khăn hồng lệ rót não nề vây
Thầm mong tổ ấm êm đềm vẹn
Lạnh chiếm chiều hôm ủ rũ đầy
Chẳng biết vì đâu mà phận dỗi
Thôi đành cách biệt những hàng cây
Dạ trĩu nên chiều chẳng bóng mây
Từ khi vắng bạn cỏ hoa gầy
Đường vương vấn thuở trao lời hẹn
Ngõ đón đưa lần nhỏ lệ vây
Gót vội tìm đi rời rã trẻ
Người xa để lại nhớ thương đầy
Từng đêm trái mộng rơi vườn cũ
Oải nhánh ân tình rũ rượi cây