Thuở trẻ chăm rèn cũng được vươn
Nhưng sau bệnh phát phải về vườn
Ao tù lắm nhóc không điên đảo
Nước hãm đơn nàng chẳng lẹo lươn
Quạnh quẽ đồng khuya duyên cuốc lội
Đìu hiu đất lạnh nghiệp giun trườn
Giờ nương cảnh Phật lòng yên tĩnh
Mặc cái thân già vạn buổi “ươn”.
buixuanphuong09
21:42 - 15/06/2020