Dù cho nguyệt khuyết với hoa tàn
Nghịch cảnh vô thường biết nỏ than
Ngẫm lại nơi mình vươn chẳng nản
Nhìn ra chỗ bạn tiến đâu gàn
Tình yêu nhộn phố nên ngăn cản
Hạnh phúc an nhà chớ để tan
Nắng lửa mưa dầu đừng chán ngán
Khi qua bão dữ sướng vui tràn.
(Hoạ thường)
T/h Hải Đỗ Tiến cảm thông, tôi chỉ đủ sức hoạ thường