Dù cho thể xác sắp qua chiều
Vẫn giữ tim hồng cháy bỏng yêu
Lặng lẽ du Còm tìm bọn bướm
Hồn nhiên tới bãi thả con diều
Trau vần tiếp bạn không lo diễu
Cuốc bộ phơi đầu chẳng sợ thiêu
Bởi lắm hâm hiu thành phải liệu
Thơ mang sức sống ngại chi nhiều.
Vui thơ VNTH