Nđt. Bvđa
Vẫn biết thu rời để lại trông
Nhìn cây lá rụng thuở theo chồng
Hoài mơ những buổi vương dài mộng
Mãi đắm cho ngày bủa lạnh đông
Cạn cả hương tình đâu tiếng rỗng
Thầm đây vạt gió bỗng cơn nồng
Nơi lòng đã ủ len buồn trống
Kỷ niệm xưa ùa hóa bão giông
Nhìn cây lá rụng thuở theo chồng
Hoài mơ những buổi vương dài mộng
Mãi đắm cho ngày bủa lạnh đông
Cạn cả hương tình đâu tiếng rỗng
Thầm đây vạt gió bỗng cơn nồng
Nơi lòng đã ủ len buồn trống
Kỷ niệm xưa ùa hóa bão giông
Kỷ niệm xưa ùa hóa bão giông
Còn chi nẻo ấy phận chưa nồng
Làm tim cứ mỏi sau nhòa mộng
Gửi giấc chăng rầu bận nẫu đông
Mặc nắng rơi thềm mi tưởng rỗng
Bờ thương thắm trả dạ mong chồng
Nên giờ đẫm ngả lần kia trống
Tại buốt hoang chiều khỏa nỗi trông
Còn chi nẻo ấy phận chưa nồng
Làm tim cứ mỏi sau nhòa mộng
Gửi giấc chăng rầu bận nẫu đông
Mặc nắng rơi thềm mi tưởng rỗng
Bờ thương thắm trả dạ mong chồng
Nên giờ đẫm ngả lần kia trống
Tại buốt hoang chiều khỏa nỗi trông
Gcđ