Người để ta mang một nỗi sầu
Ngày càng vời vợi quá sông sâu
Trăng soi lấp lánh trên bờ mộng
Gió thổi mơn man dưới nguyệt lầu
Có dạo ân tình nơi chốn ấy
Bao là dấu ái đã về đâu
Thuyền yêu bến cũ rồi quay lại
Hay mãi còn mong đến bạc đầu .
- 493