Người đã xa rồi ta mãi đây
Hương xưa còn đẫm ở nơi này
Hôm nao tình lại như làn gió
Dạo ấy yêu thành những áng mây
Phiêu lãng cho càng thêm ảo vọng
Mộng mơ cứ chất chứa vơi đầy
Lòng đau tiễn biệt ai mờ khuất.
Để mắt dâng buồn có thoáng cay .
481