Cuốc bộ phơi mình với nắng mưa
Trào tuôn cảm xúc viết sao vừa
Đồng hồ tính quãng nào e sớm
Điện thoại đo lòng cóc sợ trưa
Nghĩa dẫn trăm miền đừng ngại thiếu
Tình gieo bốn bể chớ lo thừa
Tâm đầu ý hợp vui vầy nhỉ
Cũng bởi duyên thầm tự thuở xưa.
Vui thơ VNTH