Hoa vàng đã rụi khắp bờ sông
Lối cũ ngang qua bỗng chạnh lòng
Nhớ lại cho sầu khơi mắt biếc
Tìm gì để lệ ngấn mi cong
Ngập ngừng sáng đến mây còn ở
Sóng sánh chiều lên nước đợi ròng
Chiếc lá mồ côi không chịu rụng
Đang nhờ gió lạnh chở vào Đông.
1048