Đôi lúc hồn ta giống cánh diều
Ngồi chờ gió thổi bỗng nghiêng xiêu
Niềm mơ nhợt nhạt trong sương sớm
Cõi mộng phôi phai dưới nắng chiều
Bởi sóng xô quanh đời lặng lẽ
Cho thuyền phải đậu bến cô liêu
Bay cao ước vọng là đâu thể
Trắc trở nhân duyên thật quá nhiều.
1037