Đêm nằm thoảng lạnh nhớ xa xôi
Một chút thương yêu vụn vỡ rồi
Chợt tiếng dương cầm trong phố vọng
Thêm từng vó ngựa dọc đường rơi
Sao còn mãi nghẹn lòng hoang vắng
Để mỏi chờ trông mắt nói cười
Cũng bởi người mang niềm giận dỗi
Cho tình đau xót cả đôi nơi.
1031