Dấu ái bây giờ mãi tận đâu
Quỳnh đêm nở muộn ngát hương sầu
Trời đưa nắng nhạt hoa không thắm
Gió thổi sương giăng phố bạc màu
Dẫu cũ trong tim đầy luyến nhớ
Nên còn ở dạ ngập niềm đau
Bởi duyên chẳng nợ đành xa cách
Để lỡ môi hôn giấc mộng đầu.
1034