Bên hồn một thoáng bỗng chơi vơi
Để góc tâm tư phải rối bời
Tưởng những điều quên rồi ghé đến
Chợt làm nỗi nhớ mãi không ngơi
Hương tình lỡ muộn tan trong gió
Cánh vạc sang ngang ở giữa đời
Bỏ lại cơn mưa rào vuốt mặt
Sông chiều nắng úa Lục bình trôi.
1047