Hương thầm nhè nhẹ thoáng phiêu diêu
Pha lẫn đơn côi giữa buổi chiều
Nắng nhạt qua hồn nghe trống vắng
Thuốc tàn để dạ thấy cô liêu
Nhìn sương mỏng mảnh trên đầu núi
Nhận nỗi tơ vương dưới cánh diều
Mấy độ xa nhau giờ mới hiểu
Bên lòng vẫn nợ một lời yêu.
1043