Cả một khung trời chẳng dễ quên
Đàn ca cái thuở quá êm đềm
Trăng treo vành vạnh qua đầu ngõ
Bóng đổ nghiêng nghiêng dưới bậc thềm
Giọng hát đêm khuya sao nhớ mãi
Tơ hòa canh vắng lại hoài thêm
Nguyệt cầm không rõ còn nơi ấy
Cả một khung trời chẳng dễ quên .
- 095