Quay về tựa cửa cõi nhân gian
Ta gảy em nghe một điệu đàn
Nhạc khúc ru hồn trinh mộng mị
Lời thơ bay bổng ướp nồng nàn
Rồi khi nguyệt đắm dòng sông cạn
Lúc ấy tình si nhịp thở tàn
Chiếc lá vàng khô chờ để rụng
Suốt đời lãng tử mãi lang thang .
- 102