Nghiệp dĩ trên đời sắp đủ chưa
Nợ kia dai dẳng mấy cho vừa
Mà Thu cứ mãi bên khung cửa
Để lá khô về với nắng mưa
Bạc tóc đâu nghe vàng võ lại
Chạnh lòng có thoáng xót xa đưa
Hơi sương chuyển đổi tan rồi tụ
Lối cũ quay tìm dấu ái xưa.!?
- 108