Nhất Quỉ ba Trò mải miết chơi
Hề chi phải sợ tuổi ngây rời
Thơ gieo một bút hồn Thu đẹp
Tứ trải vài trang ý Hạ ngời
Lặng lẽ câu vần phơi thảm lúa
Êm đềm chữ nghĩa thả trùng khơi
“Còn thân ắt được đền bồi nhỉ!”*
Ngoại tám mươi mà chửa bỏ nơi...
* Bói Kiều trên báo Tia Sáng năm 1954