Em rồi cũng chẳng nhớ ngày qua
Dấu ái không còn bỗng hóa xa
Ta Với đơn côi đời lặng lẽ
Người về đôi bóng chốn phù hoa
Đêm nào rụng xuống trong cô lạnh
Chiều nữa ru hoài với tiếng ca
Gịot ở đâu đây nghe nước mắt
Mà tim đang cố xóa mờ nhòa.
- 107