Xuân vừa khuất dạng cuối trời mây
Lất phất mưa giăng phủ ngập đầy
Lá phượng theo mùa khe khẽ rớt
Cỏ hồng luyến gió dịu dàng lay
Yêu mong dấu ái còn đâu nữa
Thương gởi ân tình bỏ lại đây
Giao khúc ngậm ngùi Ve réo hạ
Chìm trong tâm tưởng nỗi xum vầy.
552