Ngoảnh mặt quay về lệ tủi lau
Đường tơ héo rũ nhạt phai nhàu
Nhân Gian uốn lưỡi nào lo hậu
Cõi Tục chu mồm chẳng nghĩ sau
Hám bạc lòng lang thành đứa ẩu
Tham danh dạ sói hóa tên làu
Ân tình bán rẻ thời như chấu
Nghĩa nặng coi vàng cũng tựa thau
"Mai mưa, trưa nắng, chiều Nồm
Trời còn biến chuyển huống mồm thế gian"
Trời còn biến chuyển huống mồm thế gian"
học trò mạn phép họa bài của cô Bảo Minh Trang ạ