Lặng lẽ nghìn năm rặng núi già
Vẫn nằm cô độc đếm mùa qua
Bên tai xáo xác lời chim gọi
Trước mặt đìu hiu bóng nhện sà
Nọ cánh hoa tàn đương bám mãi
Kìa dòng suối nhỏ đã trôi xa
Bóng người tri kỷ tìm đâu thấy
Lặng lẽ nghìn năm rặng núi già
17/01/2015