Núi mấy ngàn năm vẫn chửa già
Cứ hoài ngóng đợi bước nàng qua
Thương tình có lúc bà mưa lại
Xót cảnh đôi khi cụ gió sà
Khắc khoải từng đêm nhìn xứ lạ
Âm thầm mỗi sớm vọng miền xa
Chờ mây tới nỗi đầu trơ trụi
Bởi thế cho nên mãi chửa già
Lặng lẽ nghìn năm rặng núi già
Vẫn nằm cô độc đếm mùa qua
Bên tai xáo xác lời chim gọi
Trước mặt đìu hiu bóng nhện sà
Nọ cánh hoa tàn đương bám mãi
Kìa dòng suối nhỏ đã trôi xa
Bóng người tri kỷ tìm đâu thấy
Lặng lẽ nghìn năm rặng núi già
17/01/2015
Hàn Phong
22:00 - 16/01/2015
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Chưa có bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ