Xuân thì cũng thật quả là nhanh
Sợi tóc làn da đã trở thành
Ngã bạc pha màu sương trắng phủ
Lên mồi đổ sắc bụi mờ quanh
Hoài đôi mắt ngọc tình thôi lỡ
Giữ dáng mình son nợ chẳng đành
Vẫn đợi Thu về trên lối nhỏ
Ru đời bởi mộng cũ còn xanh.
843