Vọng tiếng thông reo suốt tháng ngày
Đưa hồn ngơ ngẩn khắp trời mây
Đằng sau thung lũng sương mờ ảo
Phía trước đồi cao nắng phủ đầy
Kỷ niệm nghiêng theo triền dốc núi
U hoài ẩn dưới tán rừng cây
Xa rồi Đà lạt yêu là thế
Ký ức sầu dâng ngập cõi này.
839