Lời em ngọt nhạt cứ như là...
Thúc giục người tìm vẫy gọi ta
Buổi đã sang chiều mưa trước cửa
Mùa đang chuyển tiết lá quanh nhà
Vì trong nghịch cảnh hoài mơ đợi
Bởi giữa muôn trùng mãi cách xa
Bút họa nương vần cho đỡ nhớ
Ngàn đêm cũng chỉ thế thôi mà
Thơ họa