Bây giờ đã tới một mùa Đông
Cơn gió đùa ngang xát lạnh lòng
Những ngọn chồi non chưa kịp thẳng
Bao cành lá nõn vội khô cong
Lời yêu thuở nọ còn thơm ngát
Dấu ái hôm nay hết mặn nồng
Thôi cất trong tim màu úa cũ
Đành chờ nắng mới để mà hong.
1054