Rồi mây kéo đến nặng như chì
Nắng ấm hanh vàng vội bỏ đi
Để những cơn mưa phùn vuốt mặt
Cho từng hạt lệ ướt hoen mi
Biết là trái đắng sao còn giữ
Nếm mãi hương cay có được gì
Ở cánh rừng Thu xưa ngái ngủ
Chờ ai khiến lỡ cả xuân thì.
1053