Vẫn biết đời ta nặng chữ sầu
Thương người cách biệt mộng còn đâu
Tình xưa mãi nhớ hồn cô quạnh
Nghĩa cũ hoài mong cảnh lặng nhàu
Một thuở buồn vương dòng lệ đẫm
Bao ngày khắc khoải trải lòng đau
Vần thơ để lại muôn niềm ước
Thấp thỏm chờ ai giữa bóng lầu.
(Họa bài:Áng nguyệt đơn côi của Nguyên hao cư sĩ)