Nđt
Ngâu buồn hạt rắc trở vào thu
Mộng vẫn còn say khắc khoải dù
Để trái tim nồng đau chợt giữ
Cho làn gió dịu thoảng vừa ru
Tình ai một thuở hoài như trĩu
Ái kẻ ngàn năm bỗng tựa mù
Giẫm xoải chân mềm trên lá rụng
Đem lòng vạn gửi khúc sầu du
Mộng vẫn còn say khắc khoải dù
Để trái tim nồng đau chợt giữ
Cho làn gió dịu thoảng vừa ru
Tình ai một thuở hoài như trĩu
Ái kẻ ngàn năm bỗng tựa mù
Giẫm xoải chân mềm trên lá rụng
Đem lòng vạn gửi khúc sầu du
Đem lòng vạn gửi khúc sầu du
Dẫu bóng rời xa chỉ mịt mù
Nhịp bắc cầu xưa lầm trở gãy
Thơ vùi nét cũ ngập chờ ru
Tìm bao kỷ niệm đầy duyên thế
Nhắc ngả thời gian nặng nghĩa dù
Trải đó thăng trầm tin vỡ vụn
Thêm dài nỗi nhớ trọn vần thu
Dẫu bóng rời xa chỉ mịt mù
Nhịp bắc cầu xưa lầm trở gãy
Thơ vùi nét cũ ngập chờ ru
Tìm bao kỷ niệm đầy duyên thế
Nhắc ngả thời gian nặng nghĩa dù
Trải đó thăng trầm tin vỡ vụn
Thêm dài nỗi nhớ trọn vần thu