Một chốn này yên cũng đủ rồi
Chân mòn đã mỏi dạt vào thôi
Ngồi bên lặng ngủ nồng ân chất
Ngỡ bến lành trao khổ hạnh bồi
Thể rã rời thêm đầy cất nặng
Thân tàn úa trải mặc tìm côi
Mà chăng cõi tạm giờ quên bỏ
Vẫn lại là buông gửi đến hồi
Chân mòn đã mỏi dạt vào thôi
Ngồi bên lặng ngủ nồng ân chất
Ngỡ bến lành trao khổ hạnh bồi
Thể rã rời thêm đầy cất nặng
Thân tàn úa trải mặc tìm côi
Mà chăng cõi tạm giờ quên bỏ
Vẫn lại là buông gửi đến hồi