Nđt.
Lá rụng làm tim trải nẫu ngày
Thu về khắc khoải rũ sầu lay
Mà thương chợt thoảng câu nồng ấy
Bởi đắm hoài trao chữ đượm này
Lỡ phút mê người nên khổ vậy
Trông chiều kết kẻ dẫu buồn đây
Vàng buông sắc tỏa cây đờ vẫy
Ngập đẫm lòng xưa gửi nhớ đầy
Thu về khắc khoải rũ sầu lay
Mà thương chợt thoảng câu nồng ấy
Bởi đắm hoài trao chữ đượm này
Lỡ phút mê người nên khổ vậy
Trông chiều kết kẻ dẫu buồn đây
Vàng buông sắc tỏa cây đờ vẫy
Ngập đẫm lòng xưa gửi nhớ đầy