Nđt
Hà chăng cớ nọ để mang buồn
Mặc nước mưa trời vẫn chảy tuôn
Buổi ấy làm chi càng nẫu dạ
Ngày kia thoảng vậy cứ đau nguồn
Thương dài thuở cũ người quên trắng
Đắm cạn tim gầy kẻ rũ suôn
Bởi trách duyên này đang vụn vỡ
Tình như gió lại thổi mây luồn
Mặc nước mưa trời vẫn chảy tuôn
Buổi ấy làm chi càng nẫu dạ
Ngày kia thoảng vậy cứ đau nguồn
Thương dài thuở cũ người quên trắng
Đắm cạn tim gầy kẻ rũ suôn
Bởi trách duyên này đang vụn vỡ
Tình như gió lại thổi mây luồn