AI hỏi rằng sao số phũ phàng
ĐÂU ngờ bến cũ chót lòng mang
TRỞ ngày chẳng những tình đau đớn
LẠI buổi còn chi ái bẽ bàng
MÙA ấy hoa nồng say mộng ủ
THU này bóng nẫu trải sầu loang
TRƯỚC hờn cứ trách người xa mãi
NHẶT LẤY GIÙM TÔI CHIẾC LÁ VÀNG
Ai đâu trở lại mùa thu trước
Nhăgj lấy giùm tôi chiếc lá vàng
Nhăgj lấy giùm tôi chiếc lá vàng