Chị gió nhiều khi, lại vắng nhà
Ông trời thả nắng, sạm mầu da
Còn đâu nữ tính, thời nho nhã
Mất vẻ đài trang, thuở nuột nà
Có lẽ, duyên đời chưa bớt khổ
Hay vì, đạo lý chửa thương xa
Thôi thì, phó mặc tình đưa đẩy
Chị gió nhiều khi, lại vắng nhà.
Thủ Vĩ Ngâm