Dường đau chợt tới chẳng phai mờ
Vứt lại phong trần cũng chỉ mơ
Tại thoảng câu thề mi cứ ngỡ...
Mà thương mực gửi bút nên chờ
Lần tim dẫu ngỏ nào hoa mớ
Thuở dạ như chìm bỗng tiếng thơ
Quạnh quẽ người đi đầy trắc trở
Chiều trôi nước chảy vỗ mong giờ...
Lhtnv. Nđt. Bvđa
Hoài mang nỗi nhớ tự bao giờ
Buổi đắm trong hồn đẫm giọt thơ
Mới dạo lời yêu lòng nẫu dở
Mà đưa chữ đợi biển ngây chờ
Tìm sâu kỷ niệm ngày xưa ngỡ
Gói chặt ân tình nẻo cũ mơ
Một cõi say nồng thêm nức nở
Dường đau chợt tới chẳng phai mờ
Hoài mang nỗi nhớ tự bao giờ
Buổi đắm trong hồn đẫm giọt thơ
Mới dạo lời yêu lòng nẫu dở
Mà đưa chữ đợi biển ngây chờ
Tìm sâu kỷ niệm ngày xưa ngỡ
Gói chặt ân tình nẻo cũ mơ
Một cõi say nồng thêm nức nở
Dường đau chợt tới chẳng phai mờ