Mà thôi kiếp hẩm vẫn cô phòng
Lỡ cả xưa thề khiến sẹo bong
Bởi tại yêu này luôn vỗ sóng
Là do đắm nọ cũng buông lòng
Tìm đâu hạnh phúc tràn duyên bỏng
Ngỡ chẳng trang đài níu phận cong
Trắc trở vương hoài như bỗng đọng
Rồi theo suối chảy cuộn tương dòng
Lhtnv. Nđt. Ltđ. Bvđa
Chìm trôi cũng vậy nước theo dòng
Lỡ giọt môi sầu thoảng mắt cong
Một bữa say người tâm mở sóng
Ngàn đêm đắm kẻ lệ tuôn lòng
Vì trao chữ nhớ đành ôm đọng
Để ngỡ câu thề lại nứt bong
Lặng lẽ bao ngày tim rát bỏng
Mà thôi kiếp hẩm vẫn cô phòng
Chìm trôi cũng vậy nước theo dòng
Lỡ giọt môi sầu thoảng mắt cong
Một bữa say người tâm mở sóng
Ngàn đêm đắm kẻ lệ tuôn lòng
Vì trao chữ nhớ đành ôm đọng
Để ngỡ câu thề lại nứt bong
Lặng lẽ bao ngày tim rát bỏng
Mà thôi kiếp hẩm vẫn cô phòng
Mà thôi kiếp hẩm vẫn cô phòng
Khoảng ngóng bao ngày đã vội bong
Ngọn mắt nồng cay trào những thuở
Làn mi thắm đẫm bận chăng lòng
Hay tình ước nữa qua chiều lặng
Dẫu ái mơ thì chỉ đoạn cong
Cứ ủ hương thầm mang dạ ngỡ
Vừa quen tưởng mặc tiếng trôi dòng
Khoảng ngóng bao ngày đã vội bong
Ngọn mắt nồng cay trào những thuở
Làn mi thắm đẫm bận chăng lòng
Hay tình ước nữa qua chiều lặng
Dẫu ái mơ thì chỉ đoạn cong
Cứ ủ hương thầm mang dạ ngỡ
Vừa quen tưởng mặc tiếng trôi dòng