Nhưng rồi mãi buốt của hàn đông
Đẫm gió vờn say tỏa nội đồng
Để nỗi sầu kia tràn đọng mắt
Hay bờ mộng ấy trải hàng thông
Luôn là một thuở người thương ngóng
Vẫn vậy ngàn năm kẻ đắm bồng
Lại nhủ tàn thu trời sẽ giá
Xưa tình đã nở khắp vườn bông.
Lhtnv. Ltđ. Nđt
Hoa giờ hết lạnh trổ đầy bông
Tím vạn lòng ngây buổi cũ bồng
Bướm lũ mơ màng bên thảm mật
Sương làn thổn thức cạnh đồi thông
Mà nghe ái hẹn thềm sau ngõ
Bởi nhớ lời trao giữa vạt đồng
Tại níu câu thề ai lỡ thoảng
Nhưng rồi mãi buốt của hàn đông
Hoa giờ hết lạnh trổ đầy bông
Tím vạn lòng ngây buổi cũ bồng
Bướm lũ mơ màng bên thảm mật
Sương làn thổn thức cạnh đồi thông
Mà nghe ái hẹn thềm sau ngõ
Bởi nhớ lời trao giữa vạt đồng
Tại níu câu thề ai lỡ thoảng
Nhưng rồi mãi buốt của hàn đông