Để rũ trào thương héo cuộc đời
Như lòng trống trải mãi từng phơi
Ngày xưa muốn hỏi xuyên mùa hạh
Dạo cũ thề quen ngó khoảng trời
Dẫu trái tim hồng chưa nhủ hẹn
Cho hồn ngả lạnh cứ sầu rơi
Ngây vàn quãng đắng tràn mi tủi
Vẫn lại tìm quên thuở mắt vời
Lhtnv. Nđt. Ltđ
Một cõi tràn hoa trải đắm ngời
Vương đầy thổn thức những buồn rơi
Vì mơ rụng lá thu vàng ngõ
Bởi lỡ vờn mây nắng nhạt trời
Phẩy bút nơi lòng thêm mộng ngỡ
Gom tình chốn buổi dạt sầu phơi
Còn chi chữ nhớ xưa hò hẹn
Để rũ trào thương héo cuộc đời
Một cõi tràn hoa trải đắm ngời
Vương đầy thổn thức những buồn rơi
Vì mơ rụng lá thu vàng ngõ
Bởi lỡ vờn mây nắng nhạt trời
Phẩy bút nơi lòng thêm mộng ngỡ
Gom tình chốn buổi dạt sầu phơi
Còn chi chữ nhớ xưa hò hẹn
Để rũ trào thương héo cuộc đời