Khắc khoải chiều thu lại đẫm chờ
Cho tình trắc trở vợi vào thơ
Mà lay lắt phượng hoa cài vở
Bởi dịu dàng xuân sóng vỗ bờ
Gửi đợi thâm trầm xuôi bến lỡ
Vương tràn nức nở đọng niềm mơ
Còn vơ vẩn mộng đông dài nhớ
Trách họ làm chi kẻ hững hờ
Bl. Nđt . Ltđ