Sâu hờ hững mắt buổi dần phiêu
Trải mấy lần xuân dạn dĩ nhiều
Mới não nề hôm vời ngả giận
Cho ngờ nghệch ái giữ thềm xiêu
Ngày đau vất vưởng mi vùi dập
Bữa xót bơ phờ dạ ngỏ yêu
Bướm vụng về bay vờn ngõ nhỏ
Nhìn ngơ ngẩn đứng vạt mây chiều
Bl.nđt.ltđ