Bởi gió đìu hiu vẫn dạo nhiều
Đông lành lạnh giá của lòng xiêu
Hoa ngào ngạt ấy thèm hơi ủ
Nụ héo hon này phủ chữ yêu
Ví quãng êm đềm nơi vạt cỏ
Là môi quạnh quẽ lúc sương chiều
Hoài ngơ ngác hỏi qua mùa cũ
Lặng khẳng khiu cành đón lãng phiêu
Bl. Nđt. Ltđ