Đêm về ủ mộng nhớ người xưa
Hạ đã dần vơi gió chuyển mùa
Thấy cảnh mù sương buồn gợi nữa
Trông trời nhạt nắng tủi hờn chưa?
Duyên tình bạc bẽo vì quên hứa
Kỷ niệm thờ ơ chắc giỡn đùa?
Cứ buổi ve rền thêm quạnh quẽ.
Sông rầu rĩ gọi bóng đò đưa.
Ngũ độ thanh