Âm thầm nỗi nhớ thể nào vơi
Quạnh quẽ lòng riêng gửi đất trời
Nỡ để kiêu kỳ quên bạn tới
Đâu vì lả lướt mặc tình rơi
Phiền khi lỡ dở sa vào cội
Ngại lúc cò cưa ngã hẳn lời
Trắc trở đường duyên rầu rĩ đợi
Âm thầm nỗi nhớ thể nào vơi
TVN-NĐT-BL-BVĐÂ
Họa thơ Ngọc Tĩnh
22/4/2015
22/4/2015